Belle gosse, intelligente et sympa que je ne cesserais de respecter
Vous êtes sincèrement celle qui nous a le plus marquée
Vous savez faire la part des choses, travailler rire avec nous
Nous qui avons peur de votre grand frère mais vous aimons beaucoup
Pourquoi vous écrire un poème j’en ai envie et un peu peur
Mais quand un ange ma tend la main moi je lui ouvre mon cœur
Vous êtes de ces personnes que je n’oublierais pour rien au monde
De celles que je connais peu mais dont la chaleur me fait fondre
J’ai beaucoup appris malgré mes moments de distraction
L’enseignement devient passionnant quand il est fait à votre façon
Ces mots ne forment pas une déclaration d’amour !
Mais je vous apprécis beaucoup et veux qu’on se souviennent de ces jours
Entre Dom Juan et Staline je suis assis devant en classe
Je quitte le lycée le cœur plus gros car vous vous y êtes fait votre place
Je voudrais revivre ces moments avec mes amis et professeurs
Mais c’est quand une chose est rare qu’elle prend de la valeur
J’espère que j’aurais toujours de vos nouvelles ?
Et de toute façon je vous dérangerais longtemps avec mes mails !!!
Dành tặng cô giáo tiếng Pháp của em
Thật nhiều hạnh phúc, với cuộc sống dài lâu thật mạnh khoẻ !
Đây là tất cả những gì em muốn chúc, dành tặng và là lời cảm ơn cho năm nay
Cô giáo xinh đẹp, thông minh và hiền lành mà em sẽ mãi mãi tôn trọng
Cô thực sự là người luôn để lại ấn tượng nhiều nhất đối với chúng em
Cô biết quan tâm đến mọi thứ, làm việc và cười với chúng em
Chúng em rất sợ anh trai của cô nhưng chúng em yêu cô rất nhiều
Tại sao em viết bài thơ này cho cô? Em muốn điếu đó dù rằng có đôi chút sợ hãi
Nhưng khi một thiên thần dịu dàng dang tay, thì em luôn mở trái tim mình ra đón nhận.
Cô là người mà em không thể quên được dù bất cứ lí do gì
Người mà em biết không nhiều nhưng sự tận tình của cô làm em tan chảy
Em đã học được rất nhiều dù rằng có những lúc đãng trí
Sự dạy bảo đã trở thành niềm đam mê trong mỗi bài giảng của cô
Những lời này không hẳn là những lời yêu thương em dành tặng cô!
Nhưng em rất kính phục cô và mong rằng chúng ta sẽ nhớ mãi những ngày này
Giữa Dom Juan và Staline, em ngồi đằng trước ở lớp
Em rời khỏi mái trường với tình yêu lớn nhất, vì cô, cô luôn ở trong trái tim em
Em muốn sống lại những giây phút này, với thầy cô và bè bạn
Nhưng chính những điều hiếm hoi lại là những điều giá trị nhất
Em hy vọng sẽ luôn nhận được tin cô
Và dù sao đi nữa em sẽ mãi làm phiền cô bằng những bức thư của em cô nhé !
Tác giả bài viết: Lời dịch: Mai Ngọc Sơn – Lớp 9A
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn